NHẸ TÊNH CHIẾC LÁ…..!
Nhe tênh làn gió đưa vèo
Sương rơi cánh hạc thông reo bên đồi
Chiều vàng nắng tắt mây trôi
Về đâu cánh nhạn lưng trời mênh mang
Nhẹ đưa từng chiếc lá vàng
Gió hiu hắt gợi thu sang se lòng…….
Cõi đời chìm nổi long đong
Lục bình trôi dạt mênh mông bến bờ
Nhân sinh một chiếc lông tơ
Giữa trời giông bão bến bờ nào đâu ?
Nhẹ nhàng một thoáng bóng câu
Trăng mờ khung cửa sông sâu lạnh lùng
Đường đi thủy tận sơn cùng
Bờ mê bến giác mông lung mơ hồ
Chấp mê bất ngộ trường đồ
Thì ra cũng chỉ giấc mơ hão huyền
Khác nhau một chữ cơ duyên
Làm cho nhân thế đảo điên tình đời
Thân là hạt bụi bên trời
Vèo bay chiếc lá sương rơi mặt hồ…..!
Ngư Sĩ
Leave a Reply