LÃO MÓC
Sấc, một người chuyên ghi trước tên mình hai chữ “bác sĩ”; trong khi suốt mấy chục năm sống ở
Hoa Kỳ chuyên “lãnh lương từ Tòa Bạch Ốc”. Chuyện gì trên internet, anh ta cũng xía vào góp
ý chẳng ra làm sao cả. Chắc là “muốn được chửi để… nổi tiếng?”
Cũng một ông khác là bác sĩ đã từng hành nghề; nhưng bị tước bằng là ông NTV. Ông này ưa
khoe mẽ quen với ông Tổng Trưởng này, Bộ Trưởng nọ lại đi làm chuyện “lấy râu ông nọ, cắm
cầm bà kia” bằng cách giới thiệu bài viết “Donald Trump, ông là ai?” là của Lê Quốc, tức TS
Lê Mạnh Hùng, rễ ông cố Thủ Tướng Phan Huy Quát; trong khi ông Lê Quốc là ông Lê Văn
Châu, hội viên Văn Bút Vùng Québec – Montreal do nhà văn Trang Châu làm Chủ Tịch.
Xin đăng tải lại bài viết này để độc gỉả đọc cho vui.
Xin thưa ngay là chuyện nói thánh, nói tướng trên bàn phím; chứ không phải nói đến ông Thánh,
ông Tướng nào cả!
“Nói tướng” là do câu “Nói thiên binh vạn tướng”, thúc lại, nói quá sự thật một cách trắng trợn
(một ngàn lính mà tới muôn tướng điều khiển).
Kể từ khi nền điện toán toàn cầu phát triển thì nền thông tin mạng trên thế giới trăm hoa đua nở.
Độc giả các trang mạng Việt ngữ, các blogs thôi thì tha hồ đọc các lời góp ý, các bài viết “nói
thánh, nói tướng”.
Cách đây cả chục năm, có ông viết bài ký trước bút hiệu của mình hai chữ “Tiến sĩ” đàng hoàng
các cái viết bài “nói thánh, nói tướng” mạt sát mấy ông Tướng đảo chánh cố TT Ngô Đình Diệm,
thẳng trớn ngon miệng ông lên tiếng mạt sát QLVNCH, đòi bỏ “ngày quân lực 19 tháng 6 xú uế
vào sọt rác”, bị rất đông độc giả xông vào mà giũa te tua!
Theo Lão Móc, nếu là người có học tới bằng tiến sĩ, nếu có lòng tự trọng thì thằng này nên lên
tiếng xin lỗi về cái việc “nói thánh, nói tướng” của mình. Đằng này, hình như công phu “thiết bì
sam” của nó vào bậc thượng thừa, nên vẫn thấy thằng đầu ruồi vào diễn đàn mà tiếp tục y uông
chẳng ra làm sao cả! Hễ cộng đồng có chuyện động dao, động thớt là “thằng Tiến sĩ đầu ruồi”
này vào góp ý bá láp, bá sàm chẳng ra làm sao cả. Trong khi thằng “đặc công truyền thông” Lữ
Giang tức cựu “Thẩm phán, Thám phẩn” Nguyễn Cần hỗn xược chửi bới, ra lệnh cho cộng đồng
người Việt tỵ nạn VC nên… ngậm miệng, người ta viết bài vả miệng nó thì thằng “Tiến sĩ chó
chết” nhảy vào khuyên nên bỏ qua vì “chúng ta cùng đi một chuyến tàu”! Đây đúng là “thằng
Tiến sĩ quần lãnh Mỹ a”; bởi vì người Việt tỵ nạn cộng sản không ai “đi chung chuyến tàu” với
thằng “đặc công truyền thông Lữ Giang (Nguyễn Cần – đã chết)
Đây là một thằng khốn nạn nhất trong những thằng tù nhân chính trị đã bị VC “cấy sinh tử phù!”
Thằng khốn nạn này nó đã bênh vực VC còn hơn bênh vực ông cố nội của nó. Thằng khốn nạn
này nó đã khốn nạn tới độ viết bài “ vu cáo, mạ lỵ cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu bán
nước!”, bị bà Bùi Bích Hà (nhật báo Việt Herald) đuổi cổ sau khi dạy dỗ cho nó bài học làm
người. Cũng như trước đó, thằng này đã bị những phụ nữ đến toà soạn báo SGN đòi tròng quần
lót lên đầu nó cũng như đã kẹp cổ nhổ nước bọt vào mặt nó. Vậy mà thằng vô lại này vẫn tiếp
tục viết bài “nói thánh, nói tướng” để mạt sát người Việt hải ngoại chống Cộng. Không gọi thằngnày là tay sai VC thì phải gọi bằng gì? Thằng này nó khốn nạn như thế mà lại có thằng tự xưng
“tiến sĩ” lên tiếng bênh vực cho nó thì phải gọi thằng tiến sĩ này là gì? Chuyện này thì cũng
giống như chuyện một “mádâm” qua Mỹ theo “diện hôn nhân”, tức là bỏ chồng, bỏ con để kết
hôn với một anh già; nhưng lúc nào cũng khoe mẽ là mình “đạo đức Việt Nam Cộng Hoà” lớn
tiếng dạy dỗ mọi người phải thế này, thế này. Trong khi chính mụ này không biết mình có “cái
mũi dị tật” giống như mụ nghị viên “ăn cháo, đái bát” Ma- đít-sần ở San José ngửi rác nhà máy
Đa Phước của Việt kiều yêu nước David Dương thơm hơn rác Mỹ! Mụ “má dâm” ngửi bãi
phân SR-219 của Ngô Thanh Hải “thối”; nhưng đống phân của “Vua ăn phân” là dogtor Brake
lại… thơm!
Mới đây, Lão Móc (LM) đã phổ biến bài viết “nói thánh, nói tướng” của “nhà báo sấm chớp”
Hạnh Dương (HD) về “nhà tiên tri đại quốc sư của các Tổng Thống Hoa Kỳ” là “anh ba tàu”
bán gia vị Trần Dần. Cái mặt mẹt của “nhà tiên tri” Trần Dần lộ ra chần vần khi “tiên đoán”
năm 2014 Việt Cộng sẽ đổi cờ và Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị ám sát và cuối năm 2016 tất cả các chế
độ Cộng Sản sẽ sụp đổ (sic!). Để gỡ gạc, HD bèn khoe mình “có chức” trong Kitchen Cabinet
(tức Nội Các Nhà Bếp) của Tổng Thống Obama để tiếp tục “nói thánh, nói tướng” để lừa bịp dư
luận. Chuyện này thì cũng giống như bọn lừa bịp đang ra rả quảng cáo trên báo, trên đài là “đông
trùng hạ thảo” của “ni cô hoa hậu” trị được bá bệnh, kể cả bệnh ung thư tới thời kỳ cuối.
Cũng trong thời gian qua, LM đã lên tiếng về chuyện “nói thánh, nói tướng”, “đảo lộn thị phi”
của “nhà biên khảo” Nguyễn Văn Lục, “bỉnh bút” của diễn đàn điện tử DCVOnline.net. Lớn
tiếng chửi bới báo Người Việt trong vụ không lên tiếng về cuộc họp báo của CPJ, Nguyễn Thanh
Tú, AC Thompson về vụ 5 nhà báo người Mỹ gốc Việt bị sát hại” mà lại kêu gọi nên “phát huy
tinh thần làm báo của tên Việt gian Đỗ Ngọc Yến, người sáng lập báo Người Việt”. Biên khảo,
biên khiếc gì mà phao đồn tin thất thiệt là Trần Củng Sơn, tức nhạc sĩ Trần Chí Phúc, tác giả
“Mặt Trận kiện báo chí” là “đã quá vãng”; trong khi ông này còn sống nhăn răng. Chuyện này thì
còn tệ hơn chuyện “nói thánh, nói tướng” của “nhà văn hoá” VC Nguyễn Huệ Chi tuyên bố ông
Nguyễn Hữu Luyện kiện WJC của Đại Học UMASS vì ông này “không xin được việc làm ở
đây”!
*
● Chuyện cười Việt Nam:
Chuyện Ất và Giáp:
Giáp và Ất là 2 anh nói dối nổi tiếng ở 2 làng gần bên. Một hôm gặp nhau, Giáp kể là ở làng anh
ta có một nông dân trồng một quả bí to bằng cả cái đình.
Ất nhún vai:
-Thế thì ăn thua gì. Ở làng tôi có một cái nồi đồng to hơn cả cái đình làng anh đấy.
Giáp tỏ vẻ không tin:
-Làm gì có cái nồi đồng to đến như thế?
Ất tỉnh bơ đáp:
-Có thật đấy. Cái nồi đồng ấy để… nấu quả bí của làng anh đấy!
● Chuyện tiếu lâm Trung Quốc:
Chuyện Nam gặp Bắc
Ở miền Bắc Trung Hoa rất lạnh; trái lại ở miền Nam thì rất nóng.
Anh Bắc Trung Quốc gặp anh Nam bèn kể rằng:
-Nói cho đắng ấy biết: ở miền Bắc của tớ vừa cởi quần ra để tiểu thì nước tiểu nó đã đông đặc cứ
như là các cọng thủy tinh ấy.
Anh Nam Trung Quốc bèn đáp lễ:
-Ở xứ của bọn tớ thì nóng khủng khiếp. Nói cho đàng ấy biết là nó nóng tới độ người ta khiên
lợn đi trên đuờng chưa đầy 5 phát thì con lợn đã thành lợn quay rồi đấy!
*
Xem ra tài “THÁNH TƯỚNG… TRÊN BÀN PHÍM” vừa kể trên cũng đâu có thua gì các anh
Ất, Giáp trong “truyện cười Việt Nam” và các anh Nam, Bắc Trung Quốc trong “truyện tiếu lâm
Đại Hán!”
*
“Mấy đứa nhi nhô các diễn đàn
Tưởng mình thánh tướng cứu giang san!
Mai kia đảng Cộng chia vài ghế
Mốt nọ phe ta được mấy bàn?!
Mẹ đĩ đêm mơ “đàn sáu tấm”
Bố cu ngày mộng “nhạc hai giàn!”
Ô hô “cứu quốc” trên bàn phím
Mưa máu gió tanh cũng ngút ngàn!
Xin mượn bài thơ của một vị vô danh để chấm dứt bài viết “nói thánh, nói tướng” này!
LÃO MÓC
—
Leave a Reply