Có ị cũng chịu thôi!
Có một ông già đã ngoài 70. Một trưa hè kia ông đang nằm võng ngủ thì có cô con gái hàng xóm trạc 18 qua xin lửa. Ông bảo cô:
Cô con gái kia thẹn đỏ mặt, thấy ông lão nói bắt đền thì sợ quá, mới chắp tay van rằng:
Nói rồi ông lão đứng dậy làm ra bộ đi thật. Chị con gái thấy thế sợ cuống, vội vàng chạy lại nắm áo ông lão mà kêu xin rằng:
Ông lão không nghe cứ làm già, chị kia năn nỉ van vỉ mãi. Lúc đó ông lão mới bảo rằng:
Cô con gái túng thế phải chịu. Ông lão hì hục thu vía Thổ Công một hồi lâu, rồi tha cho cô ả về. Ông lão thì nhọc lử cò bợ, nằm thẳng cẳng như người chết rồi. Hôm sau, cô ả quen mùi, lại dẫn xác đến nhà ông lão để xin lửa nữa. Sau một hồi thổi mãi mà vẫn không có lửa cô lại nói với ông lão:
Ông lão thở không ra hơi, nằm từ hôm qua cũng chưa lại hồn. Ông lắc đầu rồi nói:
Leave a Reply