Sunday, April 28 Bitcoin là gì? Có nên đầu tư vào bitcoin hay không?

TÌNH CHA

Tôi là mt đa tr m côi c cha ln m, nhưng ơn Chúa, Người đã cho tôi có mt gia đình đm đp yêu thương. Đó là gia đình ba má nuôi ca tôi. Papa tôi, ông Charles-Théodore Millot, mt thương nhân người Pháp.

Biến c bt ng xy đến vi tôi vào mt ngày Thu ca Hà Ni năm 1855, khi tôi mi 5 tui. M mt năm nào thì tôi không nh, nhưng khi đó cha tôi làm ngh đánh giày, ngày ngày dt tôi đi quanh nhng con ph nh ca Hà thành. Hy có my ai đi giày, ch có nhng thương nhân Châu Âu hoc nhng người Vit Nam giàu có theo Tây hc mi có giày thôi. Đánh giày cho h cũng chng dám nói giá, c xin h cho đánh là tt ri. Đánh xong, h mun cho bao nhiêu là tùy h. Tuy thế, tin công đánh giày cũng tm đ cho cha con tôi hai ba qua ngày. Hôm nào cha tôi đánh được dăm ba đôi, được ông Tây bà Đm nào cho thêm cho vài xu, là tôi li có quà.

Hôm y, va được khon bo, cha bo tôi đng bên này đường và chy vi sang bên kia mua cho tôi chiếc bánh bao. Lúc quay tr v, mt chiếc xe nga chy vút qua đã làm cha con tôi xa nhau mãi mãi. Tôi lao ra ôm ly cha khóc lóc gào thét, nhưng mt ông cai đi kéo tôi dy đ người ta đưa xác cha tôi đi. Va lúc đó, ba má nuôi tôi đi qua. Hai ông bà đã ngoài bn mươi mà chưa có con, chng kiến cnh đau lòng y, bèn nhn nuôi tôi.

Đêm đu tiên ng  nhà mi, cuc sng thay đi hoàn toàn, tôi không th nào ng được. Mama dn tôi vào mt phòng ln, ga gi đm trng tinh, bà ra hiu cho tôi nm xung, hôn lên trán tôi ri ra hiu cho tôi ng. Nhưng tôi chưa h phi ng mt mình. Dù phòng tr cht chi ti tăm thì mùa hè vn có cha nm bên cnh phe phy qut, mùa đông thì đp chung chiếc chăn mng và cha ôm cht đ truyn hơm cho tôi. S ôm y làm tôi yên tâm và ng ngon lành. Nay nm trong chăn gi trng tinh, nhưng phi ng mt mình, li nh cha, tôi c ôm gi khóc rưng rc. Mama phi gi ch sen vào v v tôi, đc chuyn c tích cho tôi nghe, mãi mi d được tôi chìm vào gic ng.

Sáu tui, tôi bt đu đi hc vi tên Leonardo Millot.  lp, bn bn ch gi tôi là Leo. Lp hc ca tôi hu hết là con các thương nhân Tây phương, mt s ít là con nhà giàu người Vit. Tôi nhanh chóng hòa nhp vào môi trường mi. Đng phc ca hc sinh rt đp. Đu gi, hc sinh xếp hàng t ngoài đi vào trường, các ch bán hàng rong, ông xe kéo, ông đánh giày, ch bán hoa qu, c đng đng xa nhìn, ngưỡng m.

Mama tuy là v thương nhân giàu có nhưng có lòng trn, rt thương người. Mi ba ăn, bà thường bt tôi ăn món nào hết món đó, không được đ tha. Món nào không thích, bà đ nguyên, gói cn thn, bo tôi đưa ra cng cho nhng người ăn xin. Tôi làm nhim v này mt cách thích thú vì mi ln đưa thc ăn ra, nhng người ăn xin mt sáng lên rng r hnh phúc.

Thm thot mười ba năm hc cũng trôi qua, tôi đu Tú tài loưu. Đã đến lúc phi xa ba má nuôi, tôi lên đường đi Pháp hc đi hc. Tôi thích làm bác sĩ đ cha bnh cho người nghèo, và tôi cũng thích làm linh mc đ an i cho nhng linh hn khn kh. Papa bo tôi không th làm c hai th đó trong đi. Ông khuyên tôi đ hai năm đu hc khoa hc cơ bn ri ba năm sau chuyên v thn hc.

Ngày lên đường, papa đưa tôi xung Hi Phòng đ đáp tàu thy đi Pháp. Mama, ch sen và mt s người làm công trong nhà ra cng tin tôi lên đường. Tôi cũng ngc nhiên khi ngoài cng còn có mt đoàn người khác đng xem. H thy l, tò mò mun xem hay là h cũng biết tôi sp đi xa lâu ngày nên mun tin?

Năm năm sau tôi tt nghip C nhân Thn hc, li được Tòa thánh Vatican cho sang Roma tu nghip. Sau ba năm chăm ch hc tp, nghiên c Roma, tôi có bng Tiến sĩ. Vatican sn sàng b trí cho tôi mt v trí tương xng  tòa thánh, nhưng tôi xin v Vit Nam.

Sau tám năm xa cách, cuc gp li ba má nuôi tht là đc bit. Tôi rưng rưng trong vòng tay ca mama và tht cm đng vi s sp xếp hướng dn ca papa trên đường đi. Ông ôm hôn tôi nh nhàng ri đy tôi ra đ ngm nhìn tôi: “Chà! Mt v Tiến sĩ. Ta t hào vì con, con ”.

Sau khi tôi v nước ít lâu thì đc Giám mc Paul-Francois Puginier đến thăm và làm vic vi papa. Ngài là Tng Giám mc đa phn Tây Đàng Ngoài, bao gm các giáo phn Bc kỳ và bc Trung kỳ. Ngài đến đ cám ơn papa v vic đã giúp đ đ giáo hi có khu đt đp đ xây nhà th.

Nguyên khu đt này trước kia là thuc chùa Bo Thiên, mt ngôi chùa c kính được xây t thi nhà Lý. Nhưng sau mt tai nn ha hon đã tr thành hoang phế. Lúc này Bc kỳ đã là x bo h, Đc Giám mc đến nh Thng s Bonal can thip đ Nam triu cp đt cho giáo hi, nhưng ngài Bonal nói vic đó không thuc thm quyn ca ngài. Papa tuy không có chc v chính thc nhưng giao thip rng, rt có nh hưởng vi bên Nam triu, người đã vn đng đ Tng đc Nguyn Hu Đ ly lý do ngôi chùa đã đ nát và không tìm thy hu du ca người thành lp nên đã cho phá sp và chuyn nhượng khu đt cho nhà th. Đc Giám mc đã cho xây mt nhà th bng g đ giáo dân có ch làm l hàng tun.

Ln này, Ngài đến đ ngh ba tôi vn đng cho m vài kỳ x s đ ly tin xây dng thành nhà th gch khang trang và bn vng cho mai sau. Ba nói người sn sàng ng h và mi đc Giám mc ngh li ăn trưa.  Trong ba ăn, ba gii thiu tôi vi đc Giám mc. Ngài Giám mc phn khi, nói:

– Thế thì còn ch gì na? Đây ri. Tôi đã tìm được người kế v. Mt Tiến sĩ Thn hc tài năng, tr tui, hào hoa phong nhã như thế này, không chn thì còn chn ai? Tôi s đ ngh trước hết là truyn chc Phó Tế cho cu nhà, ri giao cu điu khin, trông coi vic xây dng nhà th. Xây dng xong s truyn chc Linh mc cho cu, và cu s thay mt tôi qun nhim nhà th này. Tôi tin rng trước sau thì Tòa thánh Vatican s cho tách ra khu vc Hà Ni và các vùng lân cn thành mt giáo phn riêng. Khi đó cu nhà s thăng tiến lên giám mc phó, ri giám mc Chính tòa. Con đường tiến lên Hng Y ca cu nhà là chc chn, thưa ngài.

Tiếp đó, hai ông còn tho lun thêm nhiu chi tiết na. Tưởng là phi t chc ít nht là dăm kỳ x s, nhưng không ng dân chúng hưởng ng nhit lit. Mi phát hành được hai kỳ, tin thu được đã đ đ xây nhà th mi. V danh nghĩa, Giám mc Puginier t tay thiết kế và điu hành vic xây dng, nhưng thc tế là tôi đm nhim tt c nhng công vic c th. C ngài và tôi đu thng nht rng nhà th này phi là mt Notre Dame Paris thu nh. Hai tháp chuông và mái vòm phi y ht đ thot nhìn người ta đã nghĩ đến Notre Dame Paris ri.

Xây dng trong ba năm, đến năm 1884 nhà th được hoàn thành. Mi người ngưỡng m, nhn ra ngay kiến trúc Gô tích trung c Châu Âu gia lòng Hà Ni.  Xây dng xong, tôi được b nhim qun nhim nhà th. Tên ca nhà th là Nhà th thánh Giuse, nhưng dân chúng thường gi là Nhà th ln Hà Ni.

Tôi chăm sóc các con chiên, t chc các hot đng đi ngoi ca nhà th. Còn vic trông coi trong nhà th là do sơ Maria. Nhiu giáo dân, già tr, ngày nào cũng tình nguyn vào phc v vic quét dn nhà th, lau chùi đ l… gi cho mi th lúc nào cũng sáng bóng. Mt bà già rt phúc hu và nhanh nhn đến ba đem thc ăn lên cho tôi. Còn nu ăn là mt ông già tht chân, kín tiếng, làm món rt ngon. T my chc năm nay tôi toàn ăn đ Tây, nhưng t ngày v  hn trong căn nhà dành riêng cho linh mc đng sau nhà th, thnh thong bà già li mi tôi ăn vài món dân dã, như bánh cun, bánh bao, bánh giò, là nhng món quà thi thơ u.

Mt ln, bà già đưa lên mi tôi mt chiếc bánh, nhưng không đưa ngay mà c rào trước đón sau:

– Thưa cha, cha tha li nếu có gì không phi. Con mun cha th món bánh sn dân dã này, nhưng ch s cha gin vì mi cha th bánh quá r tin.

Tôi cười thân thin:– “Con cm t Chúa ban cho con có thc ăn hng ngày và con s không quên nhng người đang đói kh. Bà đng lo. Đây là th quà quý mà ngày bé tôi rt thích đy.”  Và tôi ăn ngon lành. Tôi không mun k cho bà biết bánh sn là k nim đc bit đi vi tôi. Ly, my ngày lin chng gp khách, cha thì ch còn mt xu, mà tôi thì đói quá. Ông hi: “Cha ch đ tin mua chiếc bánh sn thôi, có được không con?”. Tôi nói “được”, và qu là chiếc bánh sn hôm y ngon tht. Đó là chiếc bánh làm tôi nh nht và cm thy ngon nht trong đi.

Ông già tàn tt tht chân (tôi cũng không đ ý nh tên ông) rt ít nói. C làm xong vic là ông chui ngay vào căn phòng nh dành cho người làm ca nhà th, vì ông không có nhà riêng. Nhưng thường vào ba ăn ca tôi, ông li hay đng ch phòng ăn. Tôi nhc ông: “Thôi đ ri, tôi không cn gì na đâu, ông v phòng ngh đi”, nhưng ông vn lun qun quanh đy xem tôi có cn gì không. Có hôm tôi phi sai bo mt điu gì đó như kiu: “Ly giùm tôi qu t” thì ông mi yên tâm làm xong v phòng.

Sau mt năm qun nhim nhà th tôi được truyn chc linh mc. Bui thánh l truyn chc linh mc rt trang trng. Ba má nuôi ca tôi rt hài lòng và hnh phúc. Cuc sng tưởng như đã an bài. Tôi sng gia lòng Chúa và có mt gia đình ba m nuôi đp yêu thương.

Nhưng mt s kin đã làm xáo đng tt c. Hôm y sơ Maria bm vi tôi rng ông già tàn tm rt nng, không dy được. Tôi bo sơ đưa ông vào nhà thương, và nh tr tin cho vic chăm sóc ông, ch đng đưa vào nhà thương làm phúc, bi vì ông đã phc v nhà th sut my năm ròng, ông xng đáng được tr tin cho vic cha bnh. Căn dn thế, tôi coi như đã xong phn s và có tình có nghĩa vi ông. Nhưng mt tun sau thì sơ Maria báo tin ông già đã mt, đã an táng cho ông xong xuôi. Có vài món đ tư trang lt vt nhà thương đưa li và sơ mun trình tôi xem. Lúc đu tôi gt đi, bo sơ ct vào đâu đó ch tôi xem làm gì. Nhưng sơ bo có cái này l lm, cha c nhìn qua xem sao.

Cái mà sơ thy l là chiếc mt dây chuyn tôi vn đeo trước đây. Đó là nh ca tôi năm 6 tui ba má nuôi gn trong hp nh m vàng đeo vào c cho tôi sut bao năm. Hôm tôi được tn phong linh mc, ba má nuôi li trao tng mt si dây chuyn mi vi cây thánh giá. Tôi ci si dây chuyn cũ đ trong nhà tm. My ngày sau, tôi tìm li đ ct đi thì thy mt chiếc hp có nh. Nghĩ rng nó b rơ đâu đó, ch ai mà có tính gian tham thì h ly c si dây chuyn vàng ch sao li ch ly nguyên cái nh. Tôi cũng không đ ý na. Thế mà nay, sơ phát hin ra là ông già đã đánh cp và gi làm ca riêng sut my năm qua.

Xem thêm my th na thì tôi git bn mình. Tư trang ca ông già li có con quay g mà ngày trước tôi thường chơ va hè khi cha tôi đánh giày cho khách. Hai b qun áo ca tôi hi nh. Li na, máy bay giy vi các hình tôi v ngày mi đi hc. Mt quyn v nháp hi trung hc. Và đôi giày th thao đã vt gót, há mõm mà tôi chc chn rng chính tay tôi đã mang ra trước cng b vào thùng rác trước nhà.

– Trơi! Chng nh ? … Chng nh ? … Thôi đúng ri! … Cha ơi!

Tôi vi đến đn cnh sát nh lc tìm h sơ lưu tr nhng v tai nn giao thông lúc cha tôi mt. Ơn trờ-.

Share.

Leave a Reply