Saturday, May 4 Bitcoin là gì? Có nên đầu tư vào bitcoin hay không?
hùm Truyện Vui Đầu Năm
From học Phạm
1. Phán quyết công bằng
Tay Chánh án tòa án thành phố bước vào phòng xử án, và nói: “Trước khi tôi bắt đầu tuyên án, tôi muốn thông báo rằng, luật sư của bị cáo đã đưa cho tôi 15 triệu để tôi lái vụ án theo cách của ông ấy”
– Ôi, thật thế sao? – hàng chục người trong phòng xét xử xôn xao.
Tay chánh án tiếp lời:
– Còn luật sư của bên nguyên đơn lại đưa cho tôi 10 triệu để lái theo cách của cô ta.
Phòng xử im lặng lắng nghe.
– Vì vậy, để tránh trường hợp đưa ra những phán quyết không đúng và đảm bảo sự công bằng trong việc xét xử, tôi xin phép được trả lại 5 triệu cho bên bị cáo. Ai có ý kiến gì nữa không?
2. Chống tham nhũng
Vị quan chức hàng tỉnh khả kính gọi trợ lý lên và hỏi:
– Tỉnh sẽ cho in tài liệu để tuyên truyền chống tham nhũng và kẻ một panô có nội dung: Toàn thể cán bộ, nhân dân tỉnh kiên quyết chống tham nhũng! Tổng dự toán hết bao nhiêu?
– Dạ, thưa anh, tổng dự toán là 20 triệu đồng.
– Tốt, cậu cho tiến hành làm đi. Khi làm quyết toán cậu yêu cầu bên đối tác ghi hoá đơn thanh toán tròn 200 triệu đồng nhé!
3. Xét tội ở âm phủ.
Một tên cướp, một kẻ hiếp dâm và một quan chức tham nhũng bị tội tử hình chết cùng xuống âm phủ. Diêm Vương đang mỏi mệt vì thời gian này có nhiều người chết, lò hỏa ngục đang quá tải. Ông bèn ra câu hỏi cho những linh hồn mới tới. Nếu ai trả lời được sẽ không phải vào lò hỏa ngục.
Diêm Vương hỏi tên cướp:
– Hãy nói tên con tàu lớn bị đắm năm 1912 khiến nhiều người bị chết?
– Đó là tàu Titanic.
– Được, cho anh qua.
Tới lượt kẻ hiếp dâm, Diêm Vương hỏi:
– Hãy nói số người chết trong vụ Titanic?
– 1.523 người. Diêm Vương để anh ta qua.
Tới lượt gã quan tham, vốn không ưa loại người này nên Diêm Vương hỏi:
– Hãy cho biết tên những người bị nạn!
4. Cổ điển và hiện đại
Giáo sư đại học nọ hỏi một sinh viên trong giờ văn học.
– Em hãy cho biết làm thế nào để phân biệt được một tác phẩm văn học cổ điển với một tác phẩm văn học hiện đại?
– Thưa giáo sư, trong tác phẩm văn học cổ điển ta chỉ thấy được nụ hôn của nhân vật từ trang 99 trở đi, còn ở tác phẩm văn học hiện đại thì họ đã có con với nhau ngay ở trang đầu tiên.
5. Vua nói khoác
Có ba chàng sinh viên nói khóac nổi tiếng ở ba trường Đại học: Tổng Hợp, Bách Khoa, Sư Phạm gặp nhau ở một quán nước. Sau một hồi hàn thuyên đủ thứ, ba chàng đều than thở về đời sống gian khổ của sinh viên .
Sinh viên Tổng Hợp bảo: Bữa cơm sinh viên trường tớ ngay cả ruồi nó cũng không thèm đụng vào .
Sinh viên Bách Khoa bảo tiếp luôn: Còn ở trường tớ thì ruồi cũng phải đánh nhau với sinh viên để tranh cướp từng hạt cơm. Lắm lúc những chú ruồi gầy còm đang nghẹn ngào nuốt những hạt cơm cứng như đá mà tớ thương quá .
Sinh viên Sư Phạm trong suốt câu chuyện chỉ im lặng nay mới lên tiếng :Trường của các cậu thế là còn khá lắm. Ở trường tớ ấy à, cứ vào nhà bếp sau bữa ăn nào thế nào cũng thấy vài chú ruồi đang nằm hấp hối trên những cái đĩa đã trơn bóng, mắt đầy lệ, miệng than thở: “Đói quá , đói quá” và sau đó thì tắt thở .
6. Lấy ở đâu ra?
Trong buổi thi tốt nghiệp trường Sĩ quan Hải quân, Giảng viên hỏi thi vấn đáp một học viên:
– Nếu cơn bão đến từ phía bên phải con tàu thì anh sẽ làm gì?
– Tôi sẽ thả neo.
– Từ phía mũi tàu?
– Tôi thả neo thứ hai.
– Từ phía đuôi tàu?
– Tôi thả cái neo nữa.
– Anh lấy ở đâu ra nhiều neo thế?
– Thế giảng viên lấy ở đâu ra mà nhiều bão như vậy?
7. Người Mỹ chỉ thích khoác lác!
Một lính Tàu nói chuyện với lính Mỹ.
– Thế nào, chỗ các anh chắc được ăn uống no đủ nhỉ? – Lính Tàu hỏi.
– Tất nhiên là như vậy. Chúng tôi đến nhà ăn, thích gì thì lấy thoải mái, nhưng cố gắng ăn không để quá 6.000 calori.
Lính Tàu về báo cáo cấp chỉ huy. Liền sau đó, tờ Hoàn Cầu thời báo và các báo của Trung Quốc đồng loạt đăng tin và nêu một thí dụ điển hình về sự dối trá của chủ nghĩa tư bản.
Thông báo viết: “Chúng ta không thể tưởng tượng nổi tại sao người Mỹ khoác lác quá đáng như thế. Để có 6.000 calori thì một lính Mỹ phải ăn tới 20 kg khoai tây và 16 kg bắp cải. Sức người nào có thể nhồi nhét được như thế!”.
8. Xe của tướng quân.
Một người Mỹ đi xe hơi của Mỹ sản xuất tới thủ đô Bắc Kinh, dừng lại hỏi công an giao thông đường đi về hướng công viên nơi có trình diễn nhạc Chopin. Viên công an Tàu rất lịch sự nói:
– Thưa tướng quân, Ngài cứ đi thẳng, đến ngã tư đầu thì rẽ trái, thẳng một đoạn nữa là Ngài thấy ngay công viên từ xa.
Khi xe người du khách Mỹ đi khuất, một công an Tàu khác hỏi đồng nghiệp:
– Hay nhỉ, ông khách chẳng nói gì về mình mà sao cậu biết ông ta là tướng.
– Cậu ngốc thật! – Công an hồi nãy nói chuyện với người Mỹ nói – Thế cậu không nhìn thấy hàng chữ “General Motors” trên ô tô à?
9. Thích làm việc cho nhà nước.
Một nhà báo nước ngoài sang Việt Nam và làm cuộc thăm dò dư luận xã hội trên đường phố. Nhà báo hỏi một người đi đường:
– Ông có muốn làm việc cho các công ty nước ngoài không?
– Không bao giờ!
– Thế làm việc trong công ty quốc doanh?
– Quá ư là muốn rồi!
– Thế làm việc trực tiếp trong các cơ quan của nhà nước?
– Còn gì bằng nữa, tôi sẽ làm hết sức mình, ngày cũng như đêm và cả ngày lễ, thứ 7, chủ nhật!
– Thật ông đúng là một là một tấm gương đáng khuyến khích của người Việt Nam vẫn tự hào là anh hùng, mà người Việt nghe nói ra tới ngõ là đã gặp anh hùng rồi – Rồi nhà báo nói – Nhưng xin ông cho biết ông làm nghề gì mà lại thích làm cho nhà nước như thế?
– Tôi làm nghề ăn cắp chuyên nghiệp.
10. Bên Tàu to hơn nhiều!
Một đoàn nông dân Trung Quốc sang thăm một mô hình trang trại tập thể ở Việt Nam. Nhìn chuồng heo, một nông dân Tàu hỏi:
– Một con heo ở đây bình quân nặng bao nhiêu ký?
– À, cỡ 400 kg – giám đốc trang trại trả lời hơi có phần phóng đại.
– Bên Tàu chúng tôi, heo nặng hơn nhiều, đôi khi nhiều con cân nặng tới 1.600 kí lô – tay nông dân Tàu nói, nét mặt có vẻ đầy kiêu hãnh.
Họ tiếp tục đi thăm các nơi khác. Nhìn con bò, khách hỏi:
– Con bò này nặng bao nhiêu?
– Khoảng 2.500 kg – giám đốc trang trại Việt Nam trả lời đắc chí.
– Ở bên Tàu, con bê của chúng tôi nặng gấp đôi như thế – Khách nhún vai.
Quay trở lại sân trước văn phòng trang trại, nhìn thấy chú nhím nhốt trong cái lồng sắt, không biết là con gì, khách hỏi:
– Con gì vậy?
– Đây là những con rệp Việt Nam – Giám đốc trang trại trả lời tháu cáy.
Khách Tàu tròn mắt kinh ngạc rồi nói:
– Rệp bên Tàu chúng tôi không to như thế nhưng nơi nào cũng nhung nhúc, hàng triệu con.
Share.

Leave a Reply